Em biết rồi Anh yêu em
Mà sao hờ hững cứ chen chúng mình
Nụ cười thắm nét môi xinh
Mà nghe gợn gợn trong lòng anh đau
Nhớ thương nếu bạc mái đầu
Thì tóc anh đã trắng màu tuyết sương
Tình yêu nếu biết tỏa hương
Thì Hồn anh đã 10 phương ngọt ngào
Anh là bể rộng trời cao
Em là mây gió điểm vào mênh mông
Người yêu ơi! nỡ vô tình
Hững hờ chen giữa chúng mình là sao?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét